Status Mùa Thu Tháng 8

Status Mùa Thu Tháng 8

Thêm bài hát vào playlist thành công

Tháng Tám Về Anh Biết Không

Tháng tám về rồi anh có biết không

Mưa đã rơi, nắng cũng đỡ oi nồng

Chú ve nhỏ nép mình thay áo mới

Dế mèn kia cũng ríu rít gọi tình.

Tháng tám về trời đã đổ mưa ngâu

Cây cơm nguội lá vàng thưa thớt rụng

Cầu ô thước anh có còn bước tiếp

Hay ngập ngừng theo những tiếng mưa ngâu.

Mưa giăng giăng không thể thấy lối về

Trời tháng tám não nề nhiều mưa thế

Bước chân trơn bật đế một chiếc giày

Trong cô đơn im bóng lặng môi cay

Hạt mưa thấm nặng thay ôi mái tóc

Con đường nào làm cho em bật khóc

Nước mênh mang gió độc thổi chiều nay

Giọt mưa buồn lay động gió heo may

Bàn chân mỏi lối này con trăng lạnh

Mưa rơi rớt bên thềm sầu tí tách

Em thương anh áo rách vá chằng vai

Dù đời nghèo nhưng nỗi nhớ không phai

Tình em đó một hai không thay đổi

Tình em đó mãi trong tim nóng hổi

Bóng hình anh thấp thoáng lõi tâm tư

Tháng Tám ơi cho gửi một lá thư

Người em nhớ… bao giờ xin được gặp

Cho em gửi tới nơi miền tít tắp

Hạt mưa buồn để thắp sáng tim anh…

Để tình yêu mãi mãi sáng long lanh

Trong chiều lạnh ngọt lành hồn anh mãi

Để nỗi buồn không còn trong tê tái

Lá trên cây xanh lại đón nắng tràn…

Tháng 8 chợt buồn với những cơn mưa rả rích, lòng người cùng cũng chùng đi một nhịp. Nhưng đâu đó quanh chúng ta vẫn còn đang vương những giai điệu trong trẻo, đầy đủ thăng trầm.

Những bài thơ tháng 8 như góp thêm vào sắc thu một mảnh tình riêng rất khác. Hy vọng qua những vần thơ tháng 8 do VOH tổng hợp, bạn có thể cảm nhận được cuộc sống vốn tươi đẹp này, tận hưởng thế giới sắc vàng yên ả và thi vị.

Tháng Tám mùa Thu luôn đem lại cho lòng người những xúc cảm kỳ diệu… (Ảnh minh họa)

Dù nắng chưa đủ dịu để gọi là đầu Thu, mưa chưa đủ nhạt để cho rằng cuối Hạ, tháng Tám lặng lẽ đến làm cho bao cảm xúc miên man trôi nổi, chẳng biết vơi hay đầy. Người ta thường bảo tháng Tám là mùa yêu thương, mùa của hoa sữa ngát hương, mùa của ngày lập Thu da diết vị mát lành. Còn với mình, miễn trong tâm thấy an vui thì mùa nào cũng đẹp, cũng đủ đầy yêu thương.

Tháng Tám, mang chút nắng hạ gửi lại vào Thu. Cơn gió lãng bãng thổi màu kí ức làm lòng mình hoang hoải tìm ngày đã cũ. Tháng Tám luôn vậy, làm cho lòng người khó rạch ròi trong từng suy nghĩ. Chút đan xen mộng mơ rồi lại về với nỗi lo toan phiền muộn. Nắng tháng Tám vẫn dịu dàng, hiền hoà như bản chất vốn có. Đến khi những tia nắng cuối cùng trong ngày cũng không còn lưu luyến, bịn rịn đổ dài trên những cành cây, cũng là lúc gió lạnh lùa qua làn áo chạy vào da thịt thấm chút khí trời, tẩm chút hương vị mùa Thu.

Những cơn mưa tháng Tám chẳng vội vã, cứ chầm chậm, lặng lẽ mà dai dẳng. Đâu đó có cơn gió lạc mùa, nghe rít lên từng hồi bên tiếng chuông gió kêu leng keng. Ướt đẫm mưa ngoài đó, bao phận người lục đục cho cuộc sống mưu sinh. Mình nằm chăn ấm nghe mưa thì người ta đã thức dậy khi trời chưa sáng. Hòa vào lối mưa dày đặc, nhịp sống hằng ngày của họ vẫn tiếp diễn bởi miếng cơm manh áo. Nên mỗi khi bất an hoài nghi với cuộc đời dặn mình nên nhìn quanh đi đã. Có bao phận người đang cố gắng bươn chải dù cuộc sống khó khăn chăng nữa vẫn không hề bỏ cuộc.

Thu về, chiếc lá vàng khẽ rơi vì hết một chu kỳ sinh tồn thì những chiếc lá xanh lìa cảnh vẫn luôn mang một nỗi buồn đau đáu. Người ra đi đã đau đớn rồi, người ở lại cũng khó khăn trăm bề. Người ta thường nói thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương. Thật ra thời gian không thần kỳ như thế. Nó chỉ làm chúng ta quen dần với nó. Sự quen dần này khiến cho vết thương trở thành vết sẹo, nhưng sẽ không bao giờ quên nó đã đau như thế nào?

Tháng Tám vẫn đẹp hút hồn với những mảng màu của mùa Thu. Dẫu lâu rồi cảm xúc như bị chai sạn nhưng vẫn xao động bởi những con đường đầy nắng mà không gay gắt chói chang, phố xá đẹp trầm tĩnh và cả sắc trời của tháng Tám. Chẳng còn ai để phải lòng, chẳng còn ai để nhớ thương nhưng vẫn vấn vương một bóng hình ai đó. Nỗi nhớ dành cho người cũ hay chính là mình của những ngày vô ưu khi xưa ấy. Tự nhiên muốn chững lại một nhịp, hít hà mùi hương trời đất mà xuýt xoa. Rồi hình dung năm tháng về sau, lại đặt tay lên tim để bình tâm yên tĩnh thật nhiều trong tiết trời tháng Tám xuyến xao.

Tháng Tám mùa Thu luôn đem lại cho lòng người những xúc cảm kỳ diệu. Nên sống sao cho trọn vẹn từng khoảnh khắc để thời gian có qua đi cũng không nuối tiếc điều gì. Mặc đâu đó ngoài kia vẫn vang lên thì thầm lời bài hát: Tháng Tám mùa Thu, lá rơi vàng chưa nhỉ?…

Hoàng Nhung/ http://congnghieptieudung.vn

Tháng Tám - Viết Cho Mùa Thu Đang Đến

Vườn hoang trút lá khoảng sân đầy

Bước chân ai vội con đường vắng

Bỏ lại khung trời thưa bóng mây

Tháng Tám về rồi trong tiếng mưa

Nghe hồn ngơ ngác buổi chiều xưa

Dòng sông ai thả con thuyền giấy

Chim chuyền ríu rít giữa hàng me

Mảnh trăng đầu tháng treo lơ lửng

Nhuộm khoảng sân vàng, soi bóng tre.

Tháng Tám về rồi trên nhánh cây

Sân trường vang vọng, giờ quay gót

Trời xanh man mát thoảng mùi kem

Tùng tùng trống ếch con đường mòn

Khoảng vườn chim hót ca véo von

Tháng tám về rồi anh vẫn còn...

Chân ai bước vội con đường vắng

Tháng tám về rồi anh còn nhớ mùa thu?

Em gói lại vầng trăng, để trăng thôi không còn sáng nữa

Con phố hiền hòa, con phố lưa thưa.

Tháng tám về rồi mang theo những cơn mưa

Chiếc ô nhỏ không che kín gương mặt người đàn bà đang khóc

Chiếc đồng hồ trên tay nhích từng giây khó nhọc

Em biết tựa vào đâu để nỗi nhớ thôi dâng tràn?

Tháng tám đi rồi mùa thu đã qua ngang

Chú chuồn chuồn nhỏ mỏi cánh nương mình vào cành lá

Tuổi thanh xuân cũng ra đi vội vã

Em biết trốn vào đâu để giã biệt âu sầu.

Tháng tám đi rồi, anh đang ở đâu?

Có còn nhớ không lời bài thơ: Mùa thu trở lại

Ngồi ôm đàn hát những giọt nắng lang thang.

Dù có những câu chuyện tình lãng mạn hay khung cảnh nên thơ thì mùa thu vẫn vương vấn một chút buồn quẩn quanh. Nỗi buồn đấy cũng thật ngộ, nó chầm chậm mà ăn sâu vào tâm hồn, làm chúng ta cứ mãi trăn trở. Như để nói thay lòng đọc giả, những bài thơ buồn tháng 8 sẽ đưa chúng ta tìm lại những nốt trầm trong cảm xúc.

Trăng tháng Tám nhạt nhòe sau mắt ướt.

Người cúi mặt… người môi mím chặt.

Sóng đáy sông quăng quật trong lòng.

Tháng Tám thở dài não ruột bến sông.

Gom xác lá chôn mối tình tội nghiệt.

Nắng đặc quánh vướng chân chiều ly biệt.

Bến sông buồn… mắt đỏ… buồn thêm…

Thu dát vàng lộng lẫy áo cô dâu.

Tiếng thuyền máy đưa hồn vào cổ tích.

Bước chân đi ai biết miền tối sáng.

Nhoẻn miệng cười che đậy trái tim đau.

Tháng Tám buồn hơn tháng Bảy mưa ngâu.

Thương Chức Nữ chim bắt cầu Ô Thước.

Bên kia sông Ngưu Lang đứng đợi.

Tháng Tám buồn… Tháng Tám lang thang.

Thương một kẻ si tình trăng tháng Tám.

Mây vần vũ che vầng trăng u ám.

Kẻ si tình nốc rượu ngắm trăng suông.

Tháng Tám sang rồi đấy biết không

Trời mang nắng nhạt cúc thơm nồng

Tháng Tám sang cùng với tiếng mưa

Nghĩa ái không thành kẻ mãi xa.

Tháng tám về rồi em có hay

Hôm qua rả rích lạnh mưa bay

Chiếc lá đầu tiên rơi xuống đất

Vàng úa sân sau sáng hôm nay

Chim giấu lời ca sau nhành lá

Em giấu yêu thương ở đâu rày?

Tháng tám nay về trên xóm ta

Lững lờ mây nước, bước người qua

Ngọn cỏ ưu tư không nhúc nhích

Cây cúc vườn anh chẳng ra hoa

Cau trái mùa chăng mà chẳng trái

Thông bạc trên đồi, tiếng đa đa

Tháng tám nay về trên lũy tre

Kẽo cà kẽo kẹt, có ai nghe?

Thu về trên mái nhà tranh cũ

Về trên ruộng lúa nở câu thề.

Tháng tám nay về em biết không?

Nước êm đềm quá em chẳng thấy

Mùa thu rệu rã bởi thương mong.

Anh đứng trông chờ thu đến mau

Để anh quên sớm mối duyên đầu.